Điều gì chờ bạn trên đỉnh Phanxipăng?

Thảo luận trong 'Cần bán' bắt đầu bởi vyngantype, 25/8/19.

Tags:
  1. vyngantype

    vyngantype Member

    Điều gì chờ bạn trên đỉnh Phanxipăng? Được mệnh danh là “Nóc nhà Đông Dương”, đỉnh Phanxipăng hiện ra giữa điệp trùng núi non hùng vĩ, mang đến cho du khách dịch vụ gửi hàng đi mỹ giá rẻ, sự lãng mạn của trời đất giao hòa, cùng với những cảm giác kỳ thú trên bước đường chinh phục đỉnh cao mây ngàn gió lộng. Nằm trên dãy Hoàng Liên Sơn, Phanxipăng là đỉnh núi cao nhất Đông Dương với độ cao 3.143m so với mực nước biển, thuộc địa phận thị trấn Sa Pa, tỉnh Lào Cai. Từ chân núi, theo đường Xansaho qua bản Cát Cát, du khách gửi hàng đi mỹ tại quận 7 sẽ bắt đầu cuộc hành trình xuyên rừng đầy cam go, thử thách với những đoạn phải vượt đá, dốc cao dựng đứng “mũi người này đụng chân người kia”. Nhưng cũng có những đoạn đường băng ngang rừng trúc, rừng thảo quả đầy thú vị làm nao lòng du khách. [​IMG] Đến đây, du khách còn được khám phá hệ thực vật đa dạng và phong phú với khoảng 1.690 loài cây chia làm 679 hệ chi thuộc 7 nhóm khác nhau, để rồi không thể kiềm lòng khi đứng trên sườn núi bao la ngắm ngàn mây trắng dưới chân. Lặng người chiêm ngưỡng dáng đứng uy nghi, sang trọng của Pơmu, Vân Sam Hoàng Liên, Thiết Sam... Đặc sắc nhất có lẽ là kiểu quần hệ lạnh vùng cao xuất hiện trên các đỉnh núi cao trong khu vực đỉnh Phanxipăng. Nếu đi vào mùa đông, khó có thể nhìn bao quát toàn cảnh vì toàn bộ khu vực này đóng băng trắng xóa. Theo dân du lịch bụi chuyên nghiệp, khoảng thời gian từ tháng 9 năm trước đến tháng 3 năm sau là khoảng thời gian phù hợp nhất để chinh phục đỉnh Phanxipăng. Tuy nhiên, đường lên nóc nhà Đông Dương vào khoảng cuối tháng 2 là đẹp nhất với không gian lãng mạn, ngập tràn hoa rừng. Leo núi vào những ngày tháng 7 này còn là mùa sinh sôi của đám côn trùng cánh cứng, râu chùy cánh vảy. Du khách có thể ngắm nghía, chụp hình những chú bọ dừa, cánh cam bé xíu, những bướm, ngài màu sắc sặc sỡ truyệt đẹp hay tìm hái những quả dâu rừng chua chua ngọt ngọt... Đi trong rừng sâu, ngửi thấy hương rừng như cảm nhận được rừng đang thở. Im lặng không nói, nghe vang vọng tiếng chim hót bên tai, tiếng suối chảy rì rào như thủ thỉ tâm tình. Người đi, nghe rõ cả tiếng lá rừng xào xạc vỡ theo từng nhịp chân bước. Mồ hôi chưa kịp ráo thì cái lạnh đã theo đêm tối ùa về. Đêm, dựng lều nơi bãi đất phẳng giữa Rừng Trúc, ngửa mặt lên nhìn trời, thấy giữa trăng, sao và nền trời mênh mông là sương khuya đọng lại, nhỏ giọt như mưa rơi lộp độp vào những mái lều. Đêm rừng núi sương mù như đông lại, lạnh buốt. Bên bếp lửa đỏ hồng, người ta nói với nhau về cảm giác của một ngày. Tầm 5 giờ sáng, khi mặt trời vừa le lói những tia nắng đầu tiên, trong cái lạnh tê buốt, những bước chân cuối cùng đến với đỉnh Phanxipăng tràn đầy phấn khởi. Trên cao, giữa cảnh rừng xanh, mây trắng, nắng vàng... “Nóc nhà Đông Dương” hiện ra giữa điệp trùng núi non hùng vĩ như mời gọi người đời khám phá, chinh phục. Phía dưới “Nóc nhà Đông Dương”, đường viền 7 sắc cầu vồng đều tăm tắp, chạy vòng quanh; dù mong manh huyền ảo nhưng lại gắn khít như ranh giới giữa đất và trời. Trên mỏm đá hoa cương như cột mốc của Phanxipăng, sau khi hò hét hát ca, mọi người chen nhau cố chụp cho được những tấm hình đẹp nhất để lưu niệm. Cuộc hành trình đã đi đến hồi kết thúc, nhưng với ai đó, dường như nó chỉ mới bắt đầu. Người ta lại hẹn nhau cùng chinh phục đỉnh Phanxipăng lần tới...
     

Chia sẻ trang này